Thứ Ba, tháng 10 31, 2006

Chuyện nhóm tôi

Tôi và các bạn ai cũng có những người ban học đúng không? họ là những người cùng học chung một lớp với mình cùng chia sẻ cho nhau kiến thức, tình thương yêu, sự giúp đỡ, những câu chuyện tán róc ngoài quán trà, trên hè phố, góc sân trường và cả những bí mật nho nhỏ tuổi học trò.

Tôi rất may mắn rằng mình có thật nhiều bạn và những hình ảnh này là một số trong những người luôn bên tôi những lúc vui cũng như chia sẻ cùng tôi sự cô đơn, chúng tôi đã có nhiều, thật nhiều những kỷ niệm ngây thơ đến hồn nhiên, trong sáng và thánh thiện lúc bên nhau, với những ngày tháng êm đềm đầy mộng ước.

Các bạn có thể thấy những bức ảnh này chụp trong ngày sinh nhật bạn "Chương pha trà" của nhóm có tôi (người mặc áo trắng ngôi cạnh tôi tay cầm chai Heniken), các bạn có biết tại sao nó có cái tên như vậy không? đơn giản vì lúc còn đi học Chương là thằng hay đi gọi nước chè cho mọi người cùng uống, thằng này thật thà như đếm lúc nào cũng coi bạn bè là trên hết, tiếp xúc với Chương các bạn xẽ thấy lời tôi nói thật không sai
Ngồi cạnh " Chương pha trà" là "Hùng đực" một anh tràng hào hoa đa tài lắm mưu nhiều kế trước quỷ trước ma, tính tình thì thật rộng lượng thật đàn ông nhưng không phải vì vậy mà chúng tôi gọi Hùng là "Hùng đực" sở dĩ như vậy là vì nhà Hùng có con béc dê đực rất to khỏe và lắm lời mỗi khi chúng tôi đến nhà Hùng chơi thì nó bắc loa đón chào hết cỡ,

Bên cạnh "Hùng đực" là "Phương lì" nó người cao lớn lúc nào cũng như chiếc xe lu lầm lì tiến lên vậy, "Phương lì" tài ba chẳng kém cạnh "Hùng đực" vì vậy mà nó cưa đổ trò tôi từ lúc còn đang học đại học, hai đứa đi đâu cũng kè kè không rời nhau trông chúng nó thật hạnh phúc khiến người ta phải phát ghen lên được, trò tôi ngồi cạnh "Phương lì" trong ảnh, tên trò tôi là Thu Trang chúng tôi chở thành thầy trò cũng thật đơn giản vì thích gọi nhau như vậy mà thôi, trò tôi giúp tôi rất nhiều từ luyện cho tôi không viết sai chính tả cho đến những chuyện khác nữa, nhưng cũng phải nói rằng trò tôi và tôi cứ nói truyện được một lúc là thế nào chúng tôi cũng phải cãi nhau chí chóe,

Cạnh Trò tôi là Phương Thảo mối tình đầu của tôi, nàng thật tuyệt vời với ánh mắt, cử chỉ thật dịu nhẹ êm ái khiến tôi cứ ngây ngất trên cành quất mấy năm ròng, tôi bắt đầu có cái cảm giác này từ năm thứ hai của thời sinh viên, mối tình khờ dại ban đầu lúc chập chững biết nói lời yêu đã để lại cho tôi nhiều cảm xúc và những kỷ niệm không bao giờ quên, sự hồn nhiên như thần tiên của cái tuổi mới chập chững trưởng thành, của chàng trai mới lớn là tôi thật khó diễn tả thành lời thật không biết nói gì hơn nữa cả, nhưng cũng thật buồn các bạn ạ mối tình đầu đầy ước mơ và hy vọng của tôi đã tan thành mây khói như màn sương thu trên mặt hồ Hoàn Kiếm,

Ngồi bên cạnh Phương Thảo là Song Toàn và Minh Phương hai đứa em gái nhỏ của tôi chúng thật dễ thương và ngoan ngoãn mặc dù vậy lúc nào tôi cũng luôn mồm bảo chúng là đồ em hư, Song Toàn đúng là Song toàn vì Toàn rất đảm đang tháo vát và lại học rất giỏi ngoại ngữ tôi thật phục nó tại vì học ngoại ngữ là cái điều mà tôi luôn luôn mơ ước và giờ đây hàng ngày tôi đang phải cố gắng học vì nó, ngoại ngữ của tôi kém kinh khủng mặc dù đã học khá lâu rồi, còn đưa em gái Minh Phương của tôi thì thật khỏi chê vào đâu được vì nó hiền khô à, Phương có dáng người nhỏ nhắn xinh xắn như búp bê của bọn con nít vậy, các bạn có biết rằng cho đến khi tốt nghiệp đại học rồi đi làm các anh chi làm cùng công ty vẫn luôn chêu rằng đi về đi học đi em sao lại đến đây làm gì,

Tiếp đến không thể không nói đến đôi uyên ương Thu Hương (người ngồi cạnh Minh Phương) và Công Thắng (người mặc áo màu xám đứng cạnh "Chương pha chè"), Thắng có biệt danh "Thắng chói" vì hì hì, Thắng là thằng có tài có thể nói là Bắc Đẩu trong nhóm, lúc nào nó cũng cũng có những câu chuyện khiến người ta không thể không lấy nó làm trung tâm đấu khẩu và vì vậy mà lúc nào cả nhóm cũng rất rôm, chuyện tình của Hương và Thắng thì cũng vì thế khỏi phải kể các bạn cũng biết được là vui phải biết khi còn đi học thì ngày nào cả nhóm đi chơi cũng thấy chúng nó chiến đấu đủ chò thật nổi, nhóm tôi còn một thành viên nữa là Việt Phương nó nổi tiếng nhắng và quậy nhất nhóm nhưng khi học xong thì Việt Phương đã về quê ở Đắc Lắc rồi không còn ở Hà Nội nữa nên không có hình trong ảnh, thôi có lẽ viết đến đây thôi không thì khi chúng nó mà biết Huy viết bài đăng lên blog kể xấu chúng bạn thì bọn nó đập cho nát bét như con tép. bye bye!!!



Tác giả: Ánh Sao.

1 nhận xét:

Hoc Tro Viet nói...

Your blog is really good. Now you are ready to use one of my hacks!

Thử xem tiếng Anh trên trang của tôi rồi làm thử một cái "tab" navigation bar nếu có dịp?

Thân ái,